Thông tin truyện:

Review truyện đồng nhân Một Thoáng Mộng Mơ - Bố Cục:

Nếu ai đã từng đọc truyện Một Thoáng Mộng Mơ (hay còn có tên là Giấc Mộng Sau Rèm) của Quỳnh Dao hoặc xem phiên bản phim năm 1995 có Lưu Đức Khải đóng thì hẳn là vẫn còn nhớ rõ mối tình tay ba ướt át Tử Lăng – Sở Liêm – Phí Vân Phàm.

Vào thập niên 80-90, tiểu thuyết tình cảm của Quỳnh Dao là một cái gì đó rất mới lạ và hấp dẫn đối với toàn thể phụ nữ nước ta. Vì thế câu chuyện Một Thoáng Mộng Mơ mới trở thành tượng đài truyện tình cảm suốt mấy chục năm liền và được chuyển thể thành phim.

Thế nhưng khi thời gian trôi qua, tiểu thuyết tình cảm biến thành truyện ngôn tình, tam quan của thế hệ mới bắt đầu nhận ra câu chuyện tình yêu này chứa quá nhiều drama và trà xanh, nhân vật nữ chính trong truyện không còn là hình mẫu phụ nữ lý tưởng nữa mà trở thành kiểu con gái thường xuyên bị lên án trong xã hội ngày nay: trà xanh Tuesday.

Nữ chính Tử Lăng thầm thương người yêu của chị gái mình, sau đó Tử Lăng và ‘anh rể hờ’ Sở Liêm vụng trộm qua lại với nhau. Khi Sở Liêm muốn thú thật với Lục Bình về việc anh yêu em gái cô thì họ gặp tai nạn, Lục Bình bị cưa mất một chân khi đang là nữ diễn viên múa nổi tiếng cả nước. Sở Liêm vì áy náy nên cưới Lục Bình, còn Tử Lăng buồn bã ra nước ngoài chơi, sau đó yêu và cưới tổng tài Phí Vân Phàm.

Về sau khi bị người chồng lạnh nhạt, Lục Bình biết được sự thật bèn ly hôn với Sở Liêm, thế là anh ta vui mừng tìm tới Tử Lăng mong nối lại tình xưa. Tiếp theo đương nhiên là màn ngược tới ngược lui giữa một nữ hai nam này, cuối cùng Tử Lăng chọn Phí Vân Phàm rồi “sống hạnh phúc suốt đời”. À chưa hết, Tử Lăng còn ủng hộ bố ly hôn với mẹ để đến với một bà Tuesday khác nhé.

Vậy đó, chả hiểu sao hồi nhỏ mình lại có thể nuốt trôi kiểu tình yêu ích kỷ khốn nạn như vầy. Lục Bình từ đầu đến cuối đều là nạn nhân, nhưng lại bị người ta nói rằng: “Lục Bình khi đó chỉ mất đi một chân, nhưng Tử Lăng lại mất đi tình yêu của mình.” Ơ hay… (╯‵□′)╯︵┻━┻

Chính vì thế, mình đã tìm tòi trên mạng một bộ đồng nhân Một Thoáng Mộng Mơ hòng tìm kiếm một kết cục khác cho truyện để xoa dịu cơn điên tiết trong lòng mình, và BÙM, mình tìm thấy truyện Bố Cục.

Mở đầu truyện Bố Cục là lúc nữ chính của chúng ta xuyên không vào truyện Một Thoáng Mộng Mơ. Độc Thuỷ – biệt danh của nàng trong tổ chức – vốn là một người phải ngồi trên xe lăn cả đời nhưng lại thông minh và lắm mưu nhiều kế, cuối cùng lại chết vì sức khoẻ quá yếu.

Xuyên không vào truyện Một Thoáng Mộng Mơ, nàng trở thành Uông Lục Bình nằm trên giường bệnh khi tai nạn vừa xảy ra. Đối với người khác, việc xuyên không thành người khuyết tật hẳn là rất khó có thể chấp nhận, nhưng với Độc Thuỷ thì đây lại là cơ hội trời ban cho nàng để được sống cuộc đời mình muốn. Thế là nàng – Uông Lục Bình – quyết không để mình phải sống trong khổ sở nữa.

Nàng không phải nữ chính bàn tay vàng, cũng không có quang hoàn người gặp người yêu. Nàng chỉ có khối óc thông minh mưu lược và kỹ năng diễn xuất tài tình, ước mơ duy nhất trong cuộc đời này của nàng chính là được sống theo ý mình.

Ban đầu mình nghĩ truyện sẽ không có nam chính vì tính cách nữ chính quá lạnh nhạt lại tỉnh táo thông minh, kiểu nam chính ngôn tình sẽ chẳng thể khiến nàng rung động. Nhưng cũng may tác giả lại tạo ra một người đàn ông vừa vặn phù hợp với nàng, không khoa trương quyền thế, không tổng tài lạnh lùng, mà là một người đàn ông thích hợp để ở bên nàng đến cuối cuộc đời.

Một trong những điều mình thích nhất ở bộ đồng nhân Một Thoáng Mộng Mơ này chính là kết cục của Tử Lăng, Sở Liêm và Phí Vân Phàm. Mối tình giữa Tử Lăng và Sở Liêm chính là câu nói “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở”. Lục Bình tác thành cho đôi trẻ này, sau đó lạnh nhạt nhìn xem bọn họ tự hành hạ nhau bởi cái gọi là ‘tình yêu’. Thì ra loại tình yêu được xây dựng trên những ảo tưởng về nhau, khi kết hôn sẽ trở thành nỗi bẽ bàng và ngoa ngoắt đến không chịu nổi.

Nếu bạn muốn xem một kết cục thực tế đến không thể thực tế hơn của một bộ tiểu thuyết diễm tình ướt át vào những năm 80 90, thì bộ đồng nhân Một Thoáng Mộng Mơ - Bố Cục chính là câu chuyện dành cho bạn đó.

= GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH =