Tên truyện: Thính Phong
Tác giả: Cảnh Hành
Thể loại: Ngôn tình, hắc bang, hiện đại, ngọt sủng, ngược tâm – ngược thân
Tình trạng: edit hoàn 51 chương

Lãnh Hoan, cô gái du học sinh thiết kế ở Scotland, mang trong người một căn bệnh hiểm nghèo và trong tâm trí một nỗi đau vô cùng về cái chết của cha mình, cô đến nơi đất khách quê người này để sống nốt phần đời ngắn ngủi còn lại - một mình.
Cô không phải là một cô gái hiền lành, cô thông minh, hoạt bát và đủ rành đời. Cô yêu thích truyền thống Trung Hoa nhưng đồng thời không gò bó bản thân vào điều đó. Dù vậy, vẻ ngoài xinh đẹp và tính cách phóng khoáng cũng chỉ để che giấu nỗi sợ hãi trong lòng.
Cô sợ yêu! Nếu một bài hát nghe vào sẽ thấy buồn thì đừng nghe nữa, vậy nếu yêu một người mà không có tương lai thì sẽ không yêu nữa sao?
Duyên phận quả là thứ không phải muốn là con người có thể sắp đặt.
Cô gặp Diệp Thính Phong một cách tình cờ, anh ta xin cô ít lửa để hút thuốc, cô mời anh ta nhảy một điệu Valse, cô làm việc trong bar, anh ta chỉ cô pha chế, anh ta bỡn cợt cô, cô cũng đáp trả không hiền lành.
Những tưởng sự thu hút ấy có thể chớm nở điều đơn thuần gì đó trong họ thì thực tế nó lại là một mối nghiệt duyên. Anh ta có mối thù với thế hệ trước của cô, thế là một vở kịch tình yêu ra đời, ai yêu trước người đó thua!
Anh ta gieo cho cô những hạt mầm mà biết chắc chúng sẽ nảy nở thành thứ tình yêu khảm vào tâm can, tiếp cận cô là giả dối, đối xử tốt với cô là giả dối nhưng anh ta là không ngờ rung động của bản thân mình lại là thật.

Cô bị anh ta xoay vần trong tay, cô hiểu tình yêu đối với anh ta không phải là thứ cô có thể đạt được, chỉ là cô muốn thử yêu hết mình một lần trước khi chết, nên cô chấp nhận lao vào anh ta với bí mật về cái chết không xa được giấu kín. Bọn họ giả dối chẳng khác gì nhau.
Vốn dĩ tình yêu đâu đơn giản, một khi đã lớn lên thì mấy khi có thể đốn ngã được nó, mà một khi đã lớn lên thì nó sẽ lớn hơn tất cả thù hận và giả dối, cũng như cuốn hết cả nỗi sợ hãi, nó chỉ còn là tình yêu, đơn thuần nhưng mạnh mẽ vô cùng.
Câu chuyện mà Cảnh Hành viết đơn giản là một thứ tình yêu khắc cốt ghi tâm, cố chấp và ích kỷ. Truyện chỉ xoay quanh hai nhân vật chính, xoáy sâu vào nội tâm và hành động của hai nhân vật. Cảnh Hành mô tả từng phần biến đổi trong tình yêu của bọn họ, dù là những lúc lạnh nhạt hay những hồi nóng bỏng thì tâm thức hai kẻ diễn kịch này vẫn dậy sóng từng cơn.
Cách viết của Cảnh Hành dễ chịu và chậm rãi nhưng nội dung truyền đạt đến đáy lòng độc giả là sự nhộn nhạo không yên, là những hồi co tim thắt não, là sự giản nở của mỗi lỗ chân lông, hồi lạnh hồi nóng… cảm giác từng câu chữ như muốn khảm vào trái tim.

Phải nói đây không phải là một tình yêu hoàn chỉnh trong mắt tôi nhưng tôi đồng cảm sâu sắc với nó vì tác giả khiến tôi hiểu được lý do bọn họ yêu, lý do cho tất cả hành động và suy nghĩ của bọn họ. Tình yêu của họ là chuỗi đau đớn ngọt ngào, bởi, khi họ đã chấp nhận đến với nhau thì họ dành hết tâm trí cho tình yêu ấy, dù thời gian có ngắn hay dài thì nó vẫn trọn vẹn vì họ đã hết lòng với nhau rồi.
Đây là một câu chuyện không mấy chân thực với bối cảnh cuộc sống bộn bề hằng ngày của chúng ta, nhưng nếu bạn đọc nó, thì bạn sẽ bị thuyết phục bởi tất cả những cung bậc cảm xúc mà tác giả gửi vào từng câu chữ.
Hãy đọc Thính Phong bằng con tim, đừng đọc bằng lí trí!
Link đọc truyện: Thính Phong